
Đôi lúc đang làm việc cảm thấy an lạc một cách lạ thường. Bạn đã đôi lần cảm nhận được nó chưa ?
Cái cảm giác biết ơn tất cả, không cần thêm bất cứ gì cũng không cần phải loại bỏ chi. Duyên đến thì trân trọng, duyên đi thì không níu kéo.
Thực chất hạnh phúc đến từ tâm, đến từ nội tại. Tâm bạn như thế nào thì bạn sẽ nhìn cuộc đời như vậy. Nếu như tâm ta biết cảm ơn mọi thứ ta có. trân trọng người đang ở bên cạnh. Thì mọi thứ thật đẹp và thật suôn sẻ. Ngược lại ta chỉ viết than thân trách phận., hay gắng sức đi tìm những thứ bên ngoài để lấp đầy dục vọng thì có khi đến cuối cuộc đời ta cũng chẳng bao giờ nếm trải được hạnh phúc.
Không phải lười viếng mà chỉ là ta làm việc nên suy tình trước rồi cứ thấy việc rồi làm. Làm theo trách nhiện của bản thân mình. Không mong cầu gì vào kết quả, không lo lắng gì về ttương lai. Ta sẽ thấy tâm an lạc và vui hơn nhiều.
Trước tôi gặp nhiều bạn trẻ hay than hết tiền, cháy túi. Ấy vậy mà khi vừa nhận được luqoqnf họ đã đổi tất cả mồ hôi công sức của mình lấy những món hàng hiệu đắt tiền. Điều ấy là không sai, nhưng nếu như bản thân đã lựa chọn thì đừng nên than vãn. Giờ theo quan điểm của tôi nhé. Tôi là một người cực kì bảo thủ và ngu ngốc :)
Quan trọng gì đâu khi ta cố gắng vắt kiệt sức lao động của ta để đổi lấy ánh mắt tôn trọng từ người khác qua những bộ quần áo hàng hiệu hay những dụng cụ đời mới nhất ? Thực chất những người cực kì giàu có họ chẳng mấy khi chú trọng đến con mắt người khác, họ cảm thấy thoải mái, hài lòng là được. Họ sống đơn giản cực kì. Càng đơn giản càng có không gian cho lão bộ tạo ra các ý tưởng, sáng tạo. Càng đơn giản ta càng thấy hạnh phúc. Vì hạnh phúc chỉ là một cảm nhận của bản thân ta. Và cuối cùng hãy nhớ rằng, giá trị của một con người không bao giờ những bộ quần áo đắt tiền hay những vật dụng xa xỉ kia có thể đong đến được. Nó xuất phát từ nội tâm của người ấy. Từ những phẩm tính mà người ấy đã rèn giũa trong quá khứ. Hữu dạ tụ nhiên hương. Đến lúc tâm bạn tảo hương thơm ngát thì mọi người sẽ tự tìm đến.
Trong thời gian cô đơn, khó khăn hãy cố gắng chui rèn bản thân để trở lên bản lĩnh hơn, hiểu biết hơn.
Gần đây những tư tưởng kiểu gần như vầy luôn xuất hiện trong những giấc mơ của tôi. Giường như nó đã nạp vào tiềm thức, vì tôi lúc nào cũng luôn nhắc nhở bản thân mình rằng hãy nhẫn thêm một chút và loại bỏ những suy nghĩ linh tinh ra khỏi đầu. Những suy nghĩ linh tinh ấy chắc chắn sẽ thúc đẩy một hành động trong tương lai. Bạn có bao giờ nhìn kĩ vào những suy nghĩ vẩn vơ ấy chưa ? Gần như tất cả đều là tiêu cực, lo lắng, phán xét. Nhìn kĩ nó như một chất thuốc độc vậy. Ta tự cho bản thân mình uống, ta tự lấy đi một khoảng không gian trong não bộ để mời nó về. Trong những lúc suy nghĩ vu vơ như vậy mình thường tập trung vào hơi thở. Chú ý vào hơi thể sẽ làm cho những tiếng nói kia ngừng xuống. Khi viết bài tôi cũng áp dụng cách thức như vậy. Cố gắng nhắm mắt và nhờ một sức mạnh nào đó dẫn lối. Để tôi có thể kết nối được với chính bản thân mình. không phảiqua những lời phán xét của lý trí. Mà chính con tim đã viết lên. Con tim biết tất cả.
Khi làm việc gì đó đừng lo lắng về kết quả. Đừng ám thị bản thân rằng mình sẽ không thể làm được. Thay vào đó hãy tin tưởng vào bản thân và hãy thử làm bằng trái tim. Đừng để những tiếng nõi trong đầu ta ngăn cản ta đạt được những thứ vốn ta có thể.
Tái bút : Chúc bạn luôn an lạc trong thực tại. Vì cuộc sống là vô thương nên hãy trân trọng tất cả.